Trùng sinh lại làm độc phụ
*Chương này có nội dung ảnh, nếu khách hàng không thấy câu chữ chương, vui tươi bật chính sách hiện hình ảnh của trình để mắt để đọc. Edit: Diệp Nhược Giai vào hoàng thành, từ con kiến Nguyên môn mang lại Thừa Thiên môn phải đi qua đường Chu Tước, nghỉ ngơi giữa sắp xếp không không nhiều nha môn, bên trái bao gồm Ngũ quân đô đốc phủ, gớm vệ lãnh đạo sứ ty, Cẩm y vệ chỉ đạo sứ ty… bên phải gồm lục bộ, lục khoa, Đô giáp viện… Trái võ đề xuất văn, phân chia rõ ràng. Lúc không có chiến sự, thân là Đô đốc thiêm sự quản lý quân kỷ trong quân phủ, mặt hàng ngày số đông thời gian Lục Bỉnh các ở Thiêm Áp thính uống trà tán gẫu cùng tuỳ thuộc đồng liêu. vào đô đốc quân phủ, Lục Cửu cũng thường xuất xắc đến, ai bảo thân phụ hắn già khú rồi new tòi ra được từng một thằng đàn ông là hắn, hiếm có vô cùng. Lúc hắn vừa mới biết đi biết nói thì đã bị thân phụ hắn ôm theo, hồ hết lúc phụ vương hắn có việc phải làm cho thì vẫn quẳng hắn ở phủ đô đốc cho những người khác coi sóc, chỉ cần không ra khỏi phủ đô đốc sẽ đi bộ đâu kia với hắn, lúc không tồn tại chuyện gì làm phụ thân hắn còn ôm hắn chạy toán loạn khắp nơi. Cứ như vậy, cũng không ai luận tội cha hắn không làm tròn trách nhiệm, đại khái chắc chắn rằng vì phụ vương hắn không tham quyền. Cùng với chiến công của cha hắn, hoàng thượng vốn chuẩn bị để phụ vương hắn làm hậu quân đô đốc, phụ thân hắn lạidâng tấu từ quan, nói là mong mỏi về bên sống cuộc sống thường ngày ngậm kẹo đùa cháu, phú quý nhàn rỗi nhã. đại vương cười mắng thân phụ hắn không tồn tại tiền đồ, nhi tử mới gồm mấy tuổi đã nghĩ mang lại cháu, suy nghĩ thật tuyệt ho, cha hắn lại đến gặp Thánh thượng lần nữa, da mặt dày nói đề nghị về đơn vị sinh nhi tử, một đứa nam nhi quá ít, lại làm cho Thánh thượng mắng một lúc, ở đầu cuối không đồng ý cho phụ vương hắn trường đoản cú quan, cơ mà an bài xích chức Đô đốc thiêm sự cho cha hắn, quản quân kỷ trong quân. Lúc không có chiến sự coi như cũng thanh nhàn, phụ vương hắn rối rắm cực kỳ nhưng rồi cũng đồng ý, đại vương thấy vậy lại cười cợt mắng một hồi. Kết quả, ko biết phụ thân hắn chạm mặt phải vận may cứt chó gì, từ lúc cẩm y vệ tùy chỉnh cấu hình chiếu ngục tới giờ, khai quốc công thần có chiến công to to chết không còn phân nửa, còn thân phụ hắn thì cọng lông cũng không mất. các khi tán gẫu việc nhà, nhì người ăn uống thịt uống rượu, hắn ngay thức thì hỏi phụ vương hắn, gồm phải ban đầu nhìn ra điều gì đề xuất mới mong muốn từ quan. Kết quả phụ vương hắn liền cười cợt nói, khi ấy quả thiệt là không có suy xét nhiều như vậy, chỉ nên lúc tiến công trận, giết bạn giết mang đến sợ, cũng không phải sốt ruột kẻ địch, mà là sợ làm thịt người, phần đông cảnh tượng tiết chảy thành sông, thi thể khắp nơiấy khiến ông ngán ngấy, trong thâm tâm khó chịu, sau cuối sau khi giành được chiến hạ lợi, ông thiệt sự ước ao về nhà sinh nhi tử. Cả nửa đời fan mà chỉ được bao gồm mỗi một thằng con trai là hắn, vào lòng cha hắn quả thật bao gồm chướng ngại. Phụ thân hắn cảm thấybởi vì thiết yếu mình chế tác ra vô số sát nghiệt, lão thiên gia new không chịu đựng cho ông sinh được không ít con trai. Ko cho nam nhi thì bé nhiều đàn bà cũng được mà, kết quả thân phụ hắn nạp ít nhiều thiếp, nhưng lại cũng chỉ có chị em hắn sinh được nhị gái một trai. Về sau không biết do phụ thân hắn nản lòng giỏi sao, mà phần nhiều cho mấy thiếp thất kia không nhiều vàng bội bạc rồi xua đuổi đi hết, trái lại lễ lộc hàng năm đều đi làm việc chuyện tốt, bộ quà tặng kèm theo thuốc cho người nghèo. phụ thân hắn chưa hẳn là tướng quân tuyệt vời nhất, mà lại lại là tướng quân bao gồm vận khí giỏi nhất. Lúc lại sở hữu chiến tranh, trước khi cha hắn lên đường còn âm thầm thì thở than với hắn, lần này không biết bao gồm còn tồn tại trở về xuất xắc không, thôi cũng được, da ngựa bọc thây cũng là kết cục anh hùng nhất của một vị tướng tá quân. bị tiêu diệt trên chiến trường, thân phụ hắn không hối hận, này cũng là giác ngộ trong tâm địa của từng một chiến sĩ tính từ lúc ngày tòng quân, tuy nhiên một đời anh danh của phụ vương hắn lại bị Lục Cảnh phá hủy. Treo cổ nghỉ ngơi trong quân, còn bị tín đồ khác bịa đặt là sợ tội từ sát, chết uất ức dạng hình đó, nếu thân phụ hắn như thể hắn, hồn thiêng không tiêu tan, nhất quyết sẽ tức mà trở thành lệ quỷ. quan sát Thiêm Áp thính thân quen thuộc, hai bàn tay vậy chặt của Lục Cửu buông lỏng, bên trên mặt có theo nụ cười, bước từng bước lớn đi vào, kích cồn kêu to, "Lão cha!" Tiếng hotline “cha” khủng như vậy làm cho kinh cồn Lục Bỉnh đang uống rượu cùng Tả quân đô đốc phủ đoạn sự Liêu Thăng, tới cả miếng thịt nhưng ông đã gắp trên đũa cũng rớt xuống. Nâng đôi mắt nhìn, thấy là con trai ruột của mình, ông cười cợt mắng: "Ranh con, dọa cha nhảy dựng." tiếp đến liền nâng thông thường rượu sứ trắng lên, uống “ực ực” một ngụm rượu nhạt, dịch mông vào bên phía trong giường, mắng: “Ranh con, chào đi, ngay cả Liêu thúc của bé mà cũng ko nhớ à.
Bạn đang xem: Trùng sinh lại làm độc phụ
Xem thêm: Cách Tẩy Trang Bằng Nước Hoa Hồng, Liệu Rằng Có Thể Dùng Tẩy Trang Được Không?
Xem thêm: Viêm Xoang Sàng Hai Bên Là Gì? Biểu Hiện Và Cách Điều Trị &Ndash; Tâm Dược Store
Ngồi xuống, ăn uống cơm chưa?" Lục Cửuchắp tay nói một câu "Chào Liêu thúc” trước rồi mới nhìn cha hắn cười cợt nói: "Ăn rồi." Liêu Thăng cũng là người nhìn thấy Lục Cửu lớn lên tự nhỏ, thấy Lục Cửu nhìn thân phụ hắn ngây ngô cười tới mức lông mày vẫn muốn bay lên, buồn cười nói, "Tiểu tử,con bao gồm chuyện gì thế, mỉm cười ngốc nhìn thân phụ con làm gì?” Lục Cửu liền cười nói: "Con yêu cha con." “Phụt - -" một tiếng, Lục Bỉnh xịt rượu ra đầy mặt Liêu Thăng ngồi đối diện. Liêu Thăng sững người một chút, lau mặt, đánh đấm lên chân Lục Bỉnh một cái, mỉm cười mắng, “Miệng ngươi thối chết.” gương mặt già nua của Lục Bỉnh đỏ bừng, nhìn con mình, nhấc chân đạp một cái, Lục Cửu vừa mỉm cười ha ha vừa lùi sau đây một bước, "Cha, cha, thân phụ đừng cáu, con có việc tìm cha.” làm cho trò trước mặt các bạn già, Lục Bỉnh ho khan một tiếng, uống một hớp rượu, hừ hừ nói: “Cha cũng biết là ranh nhỏ nhà ngươi chả bao gồm chuyện gì tuyệt ho, nói đi, chuyện gì?" "Cha, con ước ao làm một ít chuyện có thực quyền, không tồn tại được dòng chức Trung võ giáo úykhông vẫn ghiền." không thèm kiêng Liêu Thăng, Lục Cửu nói thẳng. Lục Bỉnh không mở miệng, Liêu Thăng đã vấn đáp trước, “Đây là chuyện tốt, thúc an bài bác cho con, trước cứ tăng trưởng từ Bách hộ cũng rất khá. Lão Lục, ngươi thấy sao?" Vẫn là phụ vương ruột hiểu rõ con trai ruột của mình, Lục Bỉnh lại hỏi: "Con hy vọng làm dòng gì?" “Con muốn đi làm cẩm y vệ." Lục Cửu vừa nói chấm dứt lời, nhan sắc mặt Lục Bỉnh với Liêu Thăng liền ko tốt, nhị lão già liếc góc nhìn nhau, Liêu Thăng nói: "Cha nhỏ hai người nói chuyện đi, ta về trước. Lão Lục, lần sau họ uống nữa.” “đi tiễn Liêu thúc của bé đi.” Lục Bỉnh nói. Lục Cửu tiễn Liêu Thăng đi rồi trở lại, đến mặt giường, xếp bởi ngồi xuống đối diện Lục Bỉnh, nâng chén lên uống trước một bát rồi new nói: “Cha, con biết hai bạn đều không thích đại vương lập ra cẩm y vệ, chỉ vì nhiều phần những tín đồ mà cẩm y vệ xét xử là công thần từng kề vai chiến đấu với nhị người. Nhưng thân phụ à, trường hợp mấy bạn bị kê biên tài sản, bị cách xử trí kia cũng như cha, Thánh thượng tất cả thể chất nhận được hay sao?” Lục Bỉnh suy nghĩ một chút, nỗ lực đũa lên bước đầu ăn thịt, nhai làm thịt trong mồm một lúc, ông new mở mồm nói: “Tuy nói thế nhưng cái khó là tất yêu không làm cho những người ta sinh ra xúc cảm một con ngựa chiến đau cả tàu vứt cỏ.” “Người ở trên giường há hoàn toàn có thể mặc cho người khác ngủ say, ngồi ở phần nào thì đề xuất lo nghĩ bài toán nấy thôi.” Lục Bỉnh ngấc đầu quan sát trái nhìn phải, thấy không ai mới nói: "nói chuyện không giống đi, sao lại muốn đi làm việc cẩm y vệ? nổi tiếng của cẩm y vệ cũng không hẳn là thừa tốt, rất dễ dàng đắc tội tín đồ khác.” “Nhưng phụ thân à, cẩm y vệ trực tiếp nghe lệnh của Thánh thượng, là cây đao trong tay Thánh thượng, thánh sủng những vô cùng, quyền hành thật lớn." Lục Bỉnh kinh ngạc nhìn về phía Lục Cửu, "không ngờ con của phụ vương lại còn là 1 trong những tên tham quyền có dã tâm, nhỏ định làm những gì đấy?" trên đường đến đây, Lục Cửu đã nghĩ kỹ, tức thì dụ dỗ phụ vương hắn: “Định làm cái gi đâu chứ, còn chưa phải là tại vì chưng chơi trơn cưỡi ngựa chiến chán rồi, ao ước chơi chút chuyện kích phù hợp khác à. Còn nữa, nhỏ mà vào cẩm y vệ rồi, nếu bạn bè thân thích của bọn họ gặp chuyện không may, con còn có thể luồn tin từ trong ra, không phải sao?” Lục Cửu cũng học theo thân phụ hắn, nhìn nhìn xung quanh rồi mới hạ giọng nói: "Đại án hồ nước Dung mưu nghịch lần trước, con thấy đám cẩm y vệ khoác phi ngư phục (1), eo với tú xuân đao(1)bao vây hồ Dung gia, chậc, thiệt là uy phong, từ đó về sau con ngay lập tức nhớ mãi không quên, vẫn muốn được làm như thế." (1) Phi ngư phục cùng tú xuân đao:
Lục Bỉnh vừa nghe vậy, tức khí cầm cố đũa gõ đầu Lục Cửu, “Cha biết tiết hạnh của đái tử bé là như thế mà.” khẩu ca cũng nói hoàn thành rồi, Lục Cửu quẳng đũa xuống, nổi gắt với thân phụ hắn, “Cha nói một câu thôi, có sắp xếp cho con được không. Không thu xếp cho con thì nhỏ tự đi kiếm Cố Viêm Sinh." Lục Bỉnh vội vàng nói: “Rồi rồi rồi, bé cáu gì chứ, uống rượu thôi.” Lục Cửu lập tức cười xòa, vượt dịp thân phụ hắn không chú ý, quay khía cạnh lau mắt, bưng bát rượu lên cụng một chiếc với phụ vương hắn, “Cha, có tác dụng một ly.” “Làm một ly.” Lục Bỉnh cười cợt hề hề, phương diện như hoa nở. Uống rượu ăn sạch giết mổ xong, Lục Cửu kéo thân phụ hắn dậy, "đi đi đi, mang đến Cẩm y vệ lãnh đạo sứ ty tìm núm Viêm Sinh đi." Cẩm y vệ chỉ đạo sứ ty sinh hoạt ngay không tính Ngũ quân phủ, xung quanh cửa chú ý vào thấy kém khí cầm hơn Ngũ quân phủ, nhưng hiện giờ lại là nha môn chạm tay rất có thể bỏng. Hai người từNgũ quân bao phủ đi ra liền gặp mặt một loại xe chiến mã phượng hoàng, đi theo ẩn dưới là hơn mười ngườicẩm y vệ mặc phi ngư phục color vàng, eo với tú xuân đao, cưỡi tuấn mã oách phong, người nào cũng chỉnh tề đoan chính, vóc dáng cao to. Hơn nữa, nhìn bộ phi ngư phục của rộng mười thương hiệu cẩm y vệ này, xem ra các là Bách hộ. Lục Cửu vừa chú ý đã biết ai ngồi trên cái xe con ngữa phượng hoàng kia, nhịn ko được phát triển một bước, bị Lục Bỉnh kéo quay lại một phen, nói: “Đây là xe con ngữa của con dâu nhà lão nhị, Triều Dương quận chúa đề xuất không? đàn bà ấy có theo đám cẩm y vệ này có tác dụng gì?” "Cha, bé đi theo đuôi coi một chút, sáng mai họ lại đi tìm Cố Viêm Sinh." “Quay lại đây, cha đi thuộc con.” Lục Bỉnh xoay đầu lại dặn dò lực sĩ giữ lại cửa, “Mau dắt con ngựa của ta mang đến đây.” "Cha, nhỏ đi trước, cha đuổi theo sau nha.” Lục Cửu nói. "Đó là vk của Mạo Nhi, vậy mà khiến con gấp chưa kìa.” Lục Bỉnh nói hoàn thành bỗng trừng mắt, nhấc chân liền đấm đá lên mông Lục Cửu. tự nhiên bị đấm đá một cước, thẳng lăn mang lại ngay thân đường, Lục Cửu cảm xúc oan uổng chết đi được, tức khí gào lên, "Cha, phụ thân đạp nhỏ làm chi?!" Gào xong xuôi thì Lục Cửu chạy tới bên cục đá cột ngựa của mình, gỡ cương ngựa chiến ra, Lục Bỉnh cũng trải qua kềm lại cổ tay Lục Cửu, hạ giọng nói: “Ranh con, bé khai thật mang đến cha, nhỏ sống bị tiêu diệt không chịu đựng cưới vk có phải vì Triều Dương quận chúa?" Lục Cửu giật mình chú ý về phía Lục Bỉnh. không phải nói cũng biết! Lục Bỉnh tức khí vung tay tát một cái bỏng rát lên ót Lục Cửu, Lục Cửu ôm đầu, giương mắt, gắt gao mím môi trừng cha hắn. Trừng được một lát, hắn rút dao găm tự trong giầy ra, chém đứt dây cương, xoay người lên chiến mã bỏ chạy. “Thằng ranh, con quay lại đây mang đến cha!” dịp đó, chiến mã của Lục Bỉnh cũng sẽ được dắt đến, Lục Bỉnh nhanh chóng lên chiến mã đuổi theo nhi tử. một con đường đuổi theo, hai tín đồ thấy xe chiến mã phượng hoàng đầu tiên là dứt ở Liên Viên, tỳ người vợ bên người Mộ Khanh Hoàng là Ngọc Khê xuống xe, vào vào Liên Viên một lúc rồi trở ra, cửa chủ yếu của Liên Viên liền mở, có không ít nam phó cùng bà vú cường tráng từ vào đi ra, trong tay người nào thì cũng cầm đòn gánh quang đãng gánh linh tinh, tiếp theo lại gồm vài chiếc xe ngựa chiến đi ra. Sau đó, chạy qua hai tuyến đường liền xua đuổi tới cửa nhà mình, trong tâm hai tín đồ chợt lạnh, gấp rút xuống ngựa lặng lẽ âm thầm vào bao phủ từ cửa sau. - - Cẩm y vệ tiến vào cửa chính, dọa cho Lục từ bỏ Thị vẫn ở Phúc Khánh Đường lôi cuốn Ninh Tú Ngọc tán gẫu việc nhà sợ hãi trắng mặt, chớp nhoáng phân phó: "Mau, chuyển biểu đái thư ra bên ngoài qua cửa ngõ sau." dung nhan mặt Ninh Tú Ngọc cũng nhoáng trắng bệch, đậy bụng mình, cố đứng vững trấn định, kéo tay áo Lục từ Thị, nói: "Ngoại tổ mẫu, họ không thể tự bản thân dọa mình, bao gồm khi là chuyện khác thì sao, ngài mau đi xem một ít thì hơn.” Vừa rồi Lục tự Thị chỉphản ứngtheo phiên bản năng thôi, được Ninh Tú Ngọc nhắc nhở, Lục tự Thị sờ sờ bụng Ninh Tú Ngọc, "Đứa bé bỏng ngoan, con trở lại phòng xung quanh phòng nước ngoài tổ chủng loại nghỉ ngơi trước đi, nước ngoài tổ mẫu đi một chút rồi vẫn trở lại." tuyển mộ Khanh Hoàng mang theo đội bách hộ đi thằng về Triều Dương viện, phân phó: "Làm phiền những ngươi rồi, chuyển cái này đi." Hóa ra, nữ mang theo Ngọc Khê Ngọc Loan vào cung, nhằm Ngọc Châu Ngọc Khinhở lại Triều Dương viện chỉ đạo nhóm nô tỳ vú già thu vén gói ghém đồ dùng cưới của mình.
Bạn đang xem: Trùng sinh lại làm độc phụ
Xem thêm: Cách Tẩy Trang Bằng Nước Hoa Hồng, Liệu Rằng Có Thể Dùng Tẩy Trang Được Không?
Xem thêm: Viêm Xoang Sàng Hai Bên Là Gì? Biểu Hiện Và Cách Điều Trị &Ndash; Tâm Dược Store
Ngồi xuống, ăn uống cơm chưa?" Lục Cửuchắp tay nói một câu "Chào Liêu thúc” trước rồi mới nhìn cha hắn cười cợt nói: "Ăn rồi." Liêu Thăng cũng là người nhìn thấy Lục Cửu lớn lên tự nhỏ, thấy Lục Cửu nhìn thân phụ hắn ngây ngô cười tới mức lông mày vẫn muốn bay lên, buồn cười nói, "Tiểu tử,con bao gồm chuyện gì thế, mỉm cười ngốc nhìn thân phụ con làm gì?” Lục Cửu liền cười nói: "Con yêu cha con." “Phụt - -" một tiếng, Lục Bỉnh xịt rượu ra đầy mặt Liêu Thăng ngồi đối diện. Liêu Thăng sững người một chút, lau mặt, đánh đấm lên chân Lục Bỉnh một cái, mỉm cười mắng, “Miệng ngươi thối chết.” gương mặt già nua của Lục Bỉnh đỏ bừng, nhìn con mình, nhấc chân đạp một cái, Lục Cửu vừa mỉm cười ha ha vừa lùi sau đây một bước, "Cha, cha, thân phụ đừng cáu, con có việc tìm cha.” làm cho trò trước mặt các bạn già, Lục Bỉnh ho khan một tiếng, uống một hớp rượu, hừ hừ nói: “Cha cũng biết là ranh nhỏ nhà ngươi chả bao gồm chuyện gì tuyệt ho, nói đi, chuyện gì?" "Cha, con ước ao làm một ít chuyện có thực quyền, không tồn tại được dòng chức Trung võ giáo úykhông vẫn ghiền." không thèm kiêng Liêu Thăng, Lục Cửu nói thẳng. Lục Bỉnh không mở miệng, Liêu Thăng đã vấn đáp trước, “Đây là chuyện tốt, thúc an bài bác cho con, trước cứ tăng trưởng từ Bách hộ cũng rất khá. Lão Lục, ngươi thấy sao?" Vẫn là phụ vương ruột hiểu rõ con trai ruột của mình, Lục Bỉnh lại hỏi: "Con hy vọng làm dòng gì?" “Con muốn đi làm cẩm y vệ." Lục Cửu vừa nói chấm dứt lời, nhan sắc mặt Lục Bỉnh với Liêu Thăng liền ko tốt, nhị lão già liếc góc nhìn nhau, Liêu Thăng nói: "Cha nhỏ hai người nói chuyện đi, ta về trước. Lão Lục, lần sau họ uống nữa.” “đi tiễn Liêu thúc của bé đi.” Lục Bỉnh nói. Lục Cửu tiễn Liêu Thăng đi rồi trở lại, đến mặt giường, xếp bởi ngồi xuống đối diện Lục Bỉnh, nâng chén lên uống trước một bát rồi new nói: “Cha, con biết hai bạn đều không thích đại vương lập ra cẩm y vệ, chỉ vì nhiều phần những tín đồ mà cẩm y vệ xét xử là công thần từng kề vai chiến đấu với nhị người. Nhưng thân phụ à, trường hợp mấy bạn bị kê biên tài sản, bị cách xử trí kia cũng như cha, Thánh thượng tất cả thể chất nhận được hay sao?” Lục Bỉnh suy nghĩ một chút, nỗ lực đũa lên bước đầu ăn thịt, nhai làm thịt trong mồm một lúc, ông new mở mồm nói: “Tuy nói thế nhưng cái khó là tất yêu không làm cho những người ta sinh ra xúc cảm một con ngựa chiến đau cả tàu vứt cỏ.” “Người ở trên giường há hoàn toàn có thể mặc cho người khác ngủ say, ngồi ở phần nào thì đề xuất lo nghĩ bài toán nấy thôi.” Lục Bỉnh ngấc đầu quan sát trái nhìn phải, thấy không ai mới nói: "nói chuyện không giống đi, sao lại muốn đi làm việc cẩm y vệ? nổi tiếng của cẩm y vệ cũng không hẳn là thừa tốt, rất dễ dàng đắc tội tín đồ khác.” “Nhưng phụ thân à, cẩm y vệ trực tiếp nghe lệnh của Thánh thượng, là cây đao trong tay Thánh thượng, thánh sủng những vô cùng, quyền hành thật lớn." Lục Bỉnh kinh ngạc nhìn về phía Lục Cửu, "không ngờ con của phụ vương lại còn là 1 trong những tên tham quyền có dã tâm, nhỏ định làm những gì đấy?" trên đường đến đây, Lục Cửu đã nghĩ kỹ, tức thì dụ dỗ phụ vương hắn: “Định làm cái gi đâu chứ, còn chưa phải là tại vì chưng chơi trơn cưỡi ngựa chiến chán rồi, ao ước chơi chút chuyện kích phù hợp khác à. Còn nữa, nhỏ mà vào cẩm y vệ rồi, nếu bạn bè thân thích của bọn họ gặp chuyện không may, con còn có thể luồn tin từ trong ra, không phải sao?” Lục Cửu cũng học theo thân phụ hắn, nhìn nhìn xung quanh rồi mới hạ giọng nói: "Đại án hồ nước Dung mưu nghịch lần trước, con thấy đám cẩm y vệ khoác phi ngư phục (1), eo với tú xuân đao(1)bao vây hồ Dung gia, chậc, thiệt là uy phong, từ đó về sau con ngay lập tức nhớ mãi không quên, vẫn muốn được làm như thế." (1) Phi ngư phục cùng tú xuân đao:
